Đang hiển thị toàn bộ review
Tất cả các đánh giá xúc phạm hoặc miệt thị các cá nhân, tổ chức và công ty sẽ bị xóa.
Khi những cơn mưa cuối hạ lất phất bay trong gió, một chiếc lá vàng rơi nhẹ góc sân, dấu hiệu của mùa thu tới, mùa của những cuộc chia ly, cũng là đến lúc, phải nói lời chia tay với các bạn...— Á đù má nhập tâm quá nên quên, đang tính viết về câu chuyện “Metanet trong đời sống hôm nay”. Anh bỏ balo xuống, mở lap lên với niềm vui phấn khởi, ngày hôm nay chuẩn bị kick start dự án mới rồi, nghĩ cũng chán, đậu phộng giờ này mà mấy thằng quần què trong team còn chưa tới, trong không khí yên lặng buổi sớm, bên cạnh có tiếng thở dài, anh nhìn qua thấy anh xếp đáng kính đang ôm đầu lẩm bẩm, “Athereum hôm nay xuống quá, xấp nhỏ ở nhà biết phải làm sao? ”Chị bàn bên làu bàu, “Rõ ràng hôm qua còn xanh, biết vậy chốt mẹ cho rồi”Chán quá, anh hỏi gái cưng admin bầu bì miệng đang nhai nhỏm nhẻm, thế thằng chí cốt hay hút thuốc kể chuyện đời với anh đâu rồi, thì nghe như tiếng sấm bên tai: ”Nghỉ rồi”. Hết hồn con chồn, anh bỗng đăm chiêu, mắt anh nhìn xa xăm, suy nghĩ về quê hương đất nước, chẳng phải nước mình vẫn còn nghèo sao, chẳng phải mình và mọi người đi làm vì niềm đam mê “Tiền” sao? Vậy cớ gì thời gian gần đây, đồng nghiệp của anh thời gian này tự nhiên đổ đốn như vậy, người người có personal issue, nhà nhà unwell, hàng vạn câu hỏi trong đầu ùa về, ủa tại sao mình đang ngồi đây, công ty đang trả tiền cho mình để làm gì?, nhớ tới công ty một người bạn, qua lời kể là một công ty vừa và nhỏ, được cái nhân viên rất đồng lòng, ai nấy đi làm hăng say, mọi người chung tay vô, dự án move vèo vèo, công ty càng làm càng hăng, nhận thêm được nhiều hợp đồng lớn, nhân viên ai nấy lương thưởng đề huề, vui mừng hớn hở, còn công ty anh... nghĩ đến đây anh thấy khoé mắt cay cay, ôm mặt khóc, bỗng bụt hiện ra:Le BỤT: Tại sao con khóc?Le Củi: Con khóc vì tình yêu quê hương đất nước...Le BỤT: bớt chém, vô thẳng đề bài!Le Củi: dạ dạ, con muốn làm việc, muốn phát triển bản thân, nhưng đồng nghiệp con không nghĩ vậy, làm ảnh hưởng xấu đến cả công ty, việc thì không move, dự án thì không xong, kiểu này rồi công ty sẽ đi về đâu.Le BỤT: thôi được rồi, ta ban cho con 1 điều ước.Le Củi: con ước đồng nghiệp của con tập trung công việc, chí thú làm ăn, xây dựng công ty như nhà của mình, tập đoàn phát triển như Amazon.Le BỤT: đậu phọng, it’s so hard man, làm sao thay đổi được suy nghĩ của con người, trừ khi họ tự nhận ra được bản chất của vấn đề mà sửa đổi. Hay là như vầy, ta ban cho con quyền lực, đứa nào thiếu tập trung là con tăng lương cho nó, nó có tiền rồi, đầu óc thoải mái, tự khắc nó ngoan thôi. Nhưng với 1 điều kiện, con phải đi làm không lương, cho đến khi nào công ty đóng cửa.— Thấy anh mồm ú ớ, toát mồ hôi hột, vợ anh lay anh dậy, thờ phào một hơi, nhìn vào đồng hồ 9h sáng, giật mình anh lao ra khỏi giường, vội vàng đánh răng rửa mặt rồi chạy ù đi làm mà không kịp uống ly cafe, bà mẹ ngủ mơ trễ cả giờ làm.Trên đường đi làm anh nghĩ miên man, rồi cười mỉm, má hên chỉ là ác mộng, rồi chợt nhận ra được, mọi chuyện trên đời hoá ra đều dễ giải quyết như vậy, chỉ cần có tiền, và quyền lực, là xong, tưởng gì, cái này không có bụt anh cũng làm được, mà điều đầu tiên là phải đi làm đúng giờ, nghĩ đến đây anh cười như điên, rồi rồ ga tăng tốc, chiếc Cup tàn lao vút đi trong nắng, quên béng mẹ hôm nay SUNDAY.
Thiền Sinh: Xin hỏi giờ con giỏi Java và React thì con nên apply công ty nào?Sư Phụ: MetanetChàng trai nghe xong thu xếp hành trang xuống núi tìm tới Bitexco, nơi được miêu tả là Sơn Thuỷ trùng trùng, gái đẹp nhiều ko tả xiết, chàng apply cái phặc dính luôn mức lương hấp dẫn.Sau vài tuần chờ đợi chàng cũng nhận được cái task đầu tiên của đời mình, họ giao cho chàng làm react, đúng chuyên môn bấy lâu chàng bỏ công tu luyện, chàng như hổ mọc cánh triển khai được 5 sprint thì đùng cái nghe các sếp bảo bên Hàn họ thấy ko hiệu quả.Chàng buồn đúng 5 canh giờ, nhưng sau đó nhũ lòng chắc là họ có công nghệ nào hay hơn mới dám chê bai những gì chàng viết.Thời gian thắm thoát thôi đưa, chàng lại được cử sang project khác, lúc này chàng té ngửa, bị bắt làm GWT, thứ quái thai tuyệt chủng mấy chục năm trước của Java, nhưng tuổi trẻ ko cho phép chàng nói KO trước khó khăn, chàng cố code, sau 1 tuần người ta bắt đầu thấy chàng đi đâu cũng lảm nhảm, ĐM, CLMN, VL, ai cũng hiểu vì sao nhưng ko thể thay đổi.Vài tuần sau chàng chịu hết xiết xin ra khỏi dự án bỏ về quê gặp sư phụ để vặn hỏi cho ra cớ sựVừa gặp sư phụ chàng chạy lại khóc hét như 1 đứa trẻ- Sao năm xưa người lại bảo con apply Metanet, làm con react ko ra react, java cũng ko ra java, người ko thương đồ nhi của người sao? - Năm xưa ta chưa kịp nói câu tiếp theo thì con đã bỏ đi mất dạng, bao năm qua ta chờ đợi con về chỉ vì lo lắng con sẽ có ngày hôm nay.Ý của ta chính là: Metanet... Không nên vàoChàng trai té ngựa dập mặt xuống đất, vì cái tính vội vàng mà ko nghe rõ đầu đuôi giờ về còn lại trách chính sư phụ mình, chàng hộc huyết khắp nhàSư phụ thấy thế chỉ biết lắc đầu chép miệng.- Moá mày ăn tiết canh cho lắm vào rồi phun dơ hết cả nhà tao.
Người thiện lương là người sau khi nhận lương sống cực kỳ thân thiện với sếp của mình. Người bất lương là người dù có nhận lương cao nhưng vẫn thấy bất mãn. Bạn là ai?
Bức xúc làm gì hở các bạn trẻ, thời gian review bức xúc thì ngồi học cái gì mới đi còn ko thì request lên trên yêu cầu architect training nhiều hơn cho các bạn để các architect có cơ hội phô diễn tài năng lẫn kinh nghiệm. Công ty trả lương cho architect đâu có ít, các bác cứ tận dụng mấy ổng vào project 1 cách chính đáng, ông nào giỏi thì thấy ngay như bác Brian, ông nào cùi mía sợ lãnh tránh nhiệm thì lập tức assign cho cho senior làm bắt senior chịu trách nhiệm chính, ôi giời có khó chi đâu mà tại sao phải lên đây xả tức chứ. Sở dĩ các bác tức là do các bác ko hiểu quyền hạn và nghĩa vụ của từng cấp, với 1 phần cũng lỗi ở công ty là thích cấp quyền từa lưa cho architect. Nói thiệt đi code 10, 20 năm tự nhiên 1 hôm các bác đc quyền management lập tức các bác chỉ tay 5 ngón liền, chứ ít có ai giữ đc lương thiện như anh Brian vẫn lấy code làm niềm vui. Thôi tôi cũng quởn nên viết vài chữ cho nó có tụ, các bác đọc thấy chuẩn thì like ko thì thôi nhé, khổ ghê công ty startup mà gặp các bác review vậy thì có mà dẹp sớm ấy. Kìm cái tôi lại xíu các bác à, sớm muộn gì thì mấy thằng architect tào lao cũng sẽ được đuổi thôi.
Make Metanet Great Again!Hút một hơi cho đời thêm vui vẻ.Thở một hơi cho đời bớt ngột ngạt.Ta lặng nhìn làng khói thuốc trắng nhạt.Bỗng tan trong làm gió sớm tinh khôi.
Gửi các bạn đang nhiệt tình sôi nổi trong review này.. mình có 1 số điều muốn gửi gắm đến các bạn như sau:1. Các bạn nói "công ty không có chế độ mẹ gì"Ok. Các bạn hãy tìm hiểu kỹ các công ty tech khác trước rồi hẳn quay lại nói chuyện nhé. Nếu từng có kinh nghiệm bôn ba 1 số nơi, hẳn các bạn sẽ thấy đa số các công ty khác KHÔNG ĐÓNG BẢO HIỂM FULL LƯƠNG mà đóng rất lươn lẹo, 45%, 60%, thậm chí lương sàn nhà nước 4 triệu bạc (mình nói đa số chứ không đánh đồng toàn bộ nhé), bảo hiểm AON hay PVI Bảo Việt này nọ thì chỗ có chỗ không, có chỗ phải có thời gian làm 6 tháng 1 năm gì đó mới được. Và phần chi phí để team đi ăn uống với nhau, các bạn nên hiểu rằng công ty cần có BUDGET để CONTROL TÀI CHÍNH, nếu mỗi lần đi công ty phải bù thâm hụt vào trăm vào triệu thì dần dà phần chi phí đó lấy đâu để bù đắp ạ? Hiện đúng như các bạn chia sẻ, công ty không có nhiều project, công nghệ thì cũ mèm, đúng, các bạn ngồi chơi đó, nhưng công ty vẫn GỒNG GÁNH, KHÔNG THIẾU CŨNG KHÔNG TRỄ 1 ngày lương nào của các bạn mỗi tháng. Các bạn có thấy các công ty khác, dù là có brand, vẫn lay-off, deduct salary ầm ầm không?2. Các bác quản lý không có mắt nhìn! => Đúng!!Không có mắt thì những người như các bạn mới trót lọt mà ngồi ở đây công kích công ty như bây giờ đó. Các bạn có bao giờ đặt mình vào phương diện người điều hành công ty, người có chút gọi là "quyền hành" trong tay chưa? Hay cái nhìn của các bạn chỉ xuất phát từ cái nhìn thiển cận và đặt lợi ích, cái tôi của bản thân lên hàng đầu?Các bạn mention đến 1 ng giỏi nhưng bị đuổi đi, vậy xin thưa theo các bạn định nghĩa giỏi là như thế nào? Là khéo léo trong việc xây dựng quan hệ với các bạn để rồi rủ nhau gửi CV apply chỗ khác, đi bè đi phái? Là tự nhận là công thần nhưng đạp đổ hết tất cả những gì đã cùng xây dựng trong thời gian qua? Các bạn đã đứng ở phương diện quản lý để nhìn và biết vì sao người đó làm việc không hiệu quả không? Các bạn có đứng mũi chịu xào hứng chịu những áp lực từ phía Hàn khi kết quả delivery không như dự định không? Các bạn mù quáng quá rồi đấy ạ.Rồi các comment về 1 người bợ đít, bợ đít ở đây là sao? Có phải chỉ cần đứng lên, stand out, đi ngược lại với mọi người về phía chính nghĩa thì được mang danh là bợ đít? 3. Điều tối kỵ nhất mà các bạn phạm phải - NÊU ĐÍCH DANH NGƯỜI KHÁCNẾU bạn là người bị nêu đích danh ở đây, bạn sẽ thấy thế nào? Ngày còn đi học, nếu bạn học chưa tốt, bạn muốn 1 bạn học có thể đến cầm tay bạn, rủ bạn học nhóm hay bạn muốn ngồi 1 mình nghe 1 lũ bạn bàn tán về mình? Dù sao, đây cũng là 1 trang web mà các bạn thoải mái chia sẻ ý kiến, TUY NHIÊN, nêu đích danh người khác là 1 điều rất ÁC ĐỘC, thật sự đấy!Đầu tiên, các bạn sẽ làm họ bị TỔN THƯƠNG rất nhiều về mặt tinh thần.VÀ, các bạn sẽ làm ảnh hưởng đến cả đoạn đường sự nghiệp tương lai của người đó ít nhiều. Các bạn nghĩ mình làm quá à, không đâu ạ. Networking ngành IT rất rất rất bé. Chỉ cần họ search tên + công ty Metanet thì sẽ ra ngay profile của các nhân vật và họ sẽ không thể ngừng đặt câu hỏi "người này la ai, đã làm gì, vì sao giỏi mà bị Metanet đuổi".. Dù đúng dù sai, họ sẽ luôn có phần dè dặt khi tuyển dụng những người này về công ty của mình. Các bạn thấy các bạn ăn hại chưa?Nếu các bạn có lòng tự trọng, hãy bước ra ánh sáng, nghỉ việc đi! Đến 1 chân trời mới chứng minh thực lực, nơi không có người bợ đít và phúc lợi đỉnh cao, dự án siêu công nghệ ấy. Đừng cứ mãi nấp sau chiếc bàn phím thế này, mà bên ngoài act cool như không có gì.Các bạn đừng đi code, đi test nữa. Làm diễn viên hết đi!Thân,
Tránh những cuộc tình tan vỡ về sau - cả 2 cùng đau khổ:HR: Ứng viên và nhà tuyển dụng nên thành thật với nhau. Đừng để lặp lại những gì như vừa qua nữa, tội nghiệp anh em dev vào lắm. Cứ nói thẳng với ae: là công nghệ cũ vầy vậy, khách hàng Hàn thì như này này... Rồi đưa sếp phỏng vấn xem có hợp mind set của team ko, hợp sếp ko. Cứ show hết ra đi. Các bạn chấp nhận được thì vào làm, đừng bằng mọi giá để kéo họ vào. Làm HR về con người thì càng cần phải có tâm. Đừng để chạy theo target để cố tuyển đủ chỉ tiêu nhận thưởng. Dev đi phỏng vấn: Và các bạn dev đi phỏng vấn ngoài việc lương lậu thì cố gắng hỏi kĩ công nghệ của dự án. Cách làm việc quản lý trong công ty như thế nào, quy trình làm việc ra sao.... Questions nhiều vô để năm tình hình. Thấy anh em dev đi PV rất hay ngại hỏi (ko nên). Tự hỏi bản thân mình có chấp nhận được hết điều đó lấy lương hay ko thì vô. Dù sao các bạn ở ngoài vẫn khó biết nội tình bên trong trừ khi có người bên trong chia sẻ(HR, Manager). Tránh trường hợp ai vào cũng tưởng, cũng đòi làm siêu công nghệ.
Tía ở dưới quê lên, nghe con tía kể chuyện công ty, tía cười, ôi dào mấy cái đứa này học đâu văn vần đọc nghe cười giãy đành đạch. Mèn đét ơi tía thích ông Brian dã man, nghe mấy đứa khen ổng mà tía cũng muốn dòm cái mặt cho biết. Tía khoái mấy người vậy, cần cù, chăm chỉ như nông dân tụi tía, chứ tía là tía ghét cái bọn a dua theo chủ, rồi chèn ép dân đen lắm. Bọn đó tía ghét từ thời tía còn ở đợ, giờ tía leo lên làm chủ rồi tía gặp đâu là tía khinh đó. Công ty thì tía thấy ko tệ, tía chỉ nói vầy các con nghe thì nghe ko nghe thì cũng đừng buồn tía. Phúc lợi Tía thấy mùa dịch này cũng tạm chấp nhận được, tụi con cũng thông cảm cho ông chủ của mình, có lời thì mới rộng rãi với tụi con, như tía, dịch này tía phải cắt bớt mấy cái vụ thưởng chứ ko tía ko đủ tiền giữ cái doanh nghiệp và 100 miệng ăn đang phụ thuộc vào gia đình của tía. Tía biết tụi nó chửi tía, nhưng mà tía cũng thật lòng chia sẻ, ai thương tía thì ở lại ko thì tía cũng hiểu chứ tía ko có sai mấy con thư ký của tía lên chửi, tía nông dân chứ tía sống chuyên nghiệp hơn tụi nước ngoài nhiều.Tía tuyển người là tuyển bằng cái tâm, người nào tía tuyển sai thì tía chỉnh, chứ tía ko có vì nó dạ thưa với tía mà tía nâng nó từ cu đen lên làm đực rựa manager. Tía đọc review của chị "Nữ Chính Trực", tía nhìn lại mình, mấy năm qua tuy tía ở nhà, nhưng lúc nào cũng quan sát doanh nghiệp của tía qua camera, tía biết hết, bởi đứa nào mà tía giao cho trọng trách quan trọng, nó làm bậy là tía xử ngay xử nghiêm cho lính của tía biết là làm với tía, phải đặt lợi ích của cửa hàng tía lên hàng đầu chứ ko phải vô đây là ông nội bà già của ai hết. Tía nghĩ tụi con nếu mà bức xúc thì hít thở đều, ăn cái gì đó thật ngon, ngủ 1 giấc, tâm bình khí hoà rồi nhìn nhận sự việc 1 cách khách quan, nếu lúc đó vẫn còn bực, thì thay vì tụi con cãi dựa trên cái tôi của tụi con sao tụi con ko cãi dựa trên lợi ích của công ty, cãi kiểu đó tía cá sếp tụi con sẽ dễ vô đầu hơn.Tía biết tụi con buồn khi phải chia tay với người tụi con có tình cảm và gắn kết. Như hồi tía buộc phải thôi việc cô thư ký của tía, tía buồn mấy ngày, mà tía cũng đâu có muốn, vợ tía ghen quá, giữ hạnh phúc gia đình thì phải chịu thôi, cổ giận tía lắm đó, nhưng mà tía không làm khác được, có mấy thằng cu đen nó đòi nghỉ, bỏ tía, vì tía đối xử với thư ký xinh đẹp nóng bỏng còn như vậy thì mấy thằng vừa đen vừa dơ, tía còn đối xử tệ cỡ nào. Tụi nó buồn tía bỏ qua chỗ cô thư ký của tía, tía mất người tía xót nhưng bít sao hả mấy con. Chủ doanh nghiệp cũng có cái khổ ko thể chia sẻ được.Tía còn muốn viết dài lắm mà tới lúc đài Vĩnh Long chiếu phim rồi, tía đành dừng ở đây. Mong là tụi con hiểu được ý tía, sống vui sống khoẻ là tía mừng rồi.
Totto-Chan ngồi bên cửa sổ — Vừa vào lớp được vài ngày, Totto-Chan đã bị đuổi học, mẹ đành đưa em đến học ở một ngôi trường kì lạ, lớp học trong toa tàu cũ, các bạn trẻ thích ngồi chỗ nào thì ngồi, thích học bài nào trước thì học. Totto-Chan thích đi dạo hơn thích học, thích kể chuyện hơn thích lắng nghe, ấy vậy mà, chính từ ngôi trường đó, một Totto-Chan hiếu động, cá biệt, lại trưởng thành và học được những điều quý giá, để trở thành một con người hoàn thiện, mạnh mẽ hơn..., Ơ kìa, đệch mợ lại quên, hôm nay anh đang nhân nhi ly đen đá, đầu nghĩ về cô bé hay dỗi hờn của ngày hôm qua.— Trước sự bùng nổ của khoa học công nghệ, người người lận Quantum Encryption sau lưng, thì những kĩ năng social engineering lạc hậu ngày xưa, tưởng chừng như không còn hiệu quả, cũng như tính nhất quán và toàn vẹn dữ liệu(atomicity) trong DBMS đã không còn là thế mạnh trong xu hướng cách mạng công nghiệp 4.0 ngày hôm nay, thay vào đó, nosql linh động và phóng khoáng, đã dần chiếm nhiều phần hơn, trong chiếc bánh pizza IT hải sản fulltoping.Thì em ơi, vậy cứ cứng nhắc vô những lối mòn process, liệu có còn là cách hiệu quả để dẫn dắt đồng đội cũng như bảo toàn lực lượng trong trận PubG chiều hôm nay? Khi mà ngoài kia có quá nhiều bài học, adaptivity cũng phải đến từ 2 phía, trăm người bán, vạn người mua, những người chịu ăn cơm mắng cháo chửi, tại họ không tiện đi xa, chứ đi được rồi, họ ăn Ngưu Phồn, Haidilao các kiểu...—Gửi em cô gái ngày hôm qua:Để trả lời em vạn câu hỏi, bản thân anh cũng phải không ngừng học hỏi, đang ngồi luyện 300 bài code thiếu nhi.Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâuKhi nào ta yêu nhauAnh cũng không biết nữa.. - - Xuân Quỳnh.— Vài lời gửi dượng ToniSáng con dắt xe ra đi làm, nghe mợ đang réo dượng ở nhà:Ruộng nhà nứt nẻ chàng hảng đợi,Cày kia kẽo cọt đẽo nơi đâu!Con nghe mà rét, hai bi sắt thép đá leng keng, chắc chuyện dượng và cô thư kí đã tới tai, dượng hay được tin, hãy về ngay trình diện.—Dượng liệu hồn, không tiễn!
Nhờ dàn Hắc rờ bên Sai với sự dẫn dắt c Hrm bên đó mà chính sách metanet chúng ta như shit.. ba cái văn hoá cà ri qua đây trộn với ớt bột hột vịt lộn nát cat cái cty :)))