Review lương bổng, đãi ngộ, HR, tuyển dụng, sếp và công việc,... Gì cũng có

Truyền Thông Quảng Cáo MCV Group (489)

product 51-150
19A Khu E Office Park, KCX Tân Thuận, P, Quận 7

Tổng Review (489)

  • 1 sao 207 reviews
  • 2 sao 10 reviews
  • 3 sao 22 reviews
  • 4 sao 13 reviews
  • 5 sao 237 reviews

Đang hiển thị toàn bộ review

Review công ty "Truyền Thông Quảng Cáo MCV Group" (489 reviews)

Tất cả các đánh giá xúc phạm hoặc miệt thị các cá nhân, tổ chức và công ty sẽ bị xóa.

Culi (Culi)

Mấy sếp nhỏ bớt nghĩ ra mấy cái tào lao không hiệu quả mà bào mòn tâm sức và thời gian của nhân viên được không. Tiền thì không tăng, cả chục năm không lên chỉ giảm, mà việc thì còn hơn osin nữa. Mỗi việc nhỏ nhỏ cộng dồn lại rồi thời gian đâu mà người ta hồi sức để cống hiến. Nghĩ ra cái gì thông minh hơn hiệu quả hơn để nhân viên nó phục. Còn lấy súng dí vào đầu người ta bắt người ta làm thì ok người ta làm thôi nhưng rồi họ có phục không? Họ không phục rồi thì họ có dành hết thời gian và tâm huyết để cống hiến cho công ty không. Chuyên môn, chất lượng thì không chú trọng lo chú trọng mấy cái xàm láp. Cho mấy đứa tào lao giỏi nói, giỏi quát, giỏi nịnh bợ hơn giỏi làm lên làm sếp chỉ tay 5 ngón, rồi nghĩ ra cái này cái nọ cho có việc làm. Nói nghe thì cao siêu mà làm như sh**. Đổ bễ ra thì kiếm mấy đứa nhỏ đổ vấy trách nhiệm. Mấy đứa sản xuất, biên tập làm như con ở, còn công lao thì bề giữ bề ngang hốt hết.

culi

Sáng vô cty cầm hộp cơm chưa kịp ăn cái khách mời gọi kiếm. Lo chạy đi dắt khách để nguyên hộp cơm trên bàn.Lát xong việc thấy mình bị chụp hình, tên mình lên bảng vàng vì ăn xong ko dọnCòn hộp cơm thì vô thùng rác.DM hộp cơm chưa ăn còn nguyên cọng dây thun, nhìn vô cầm vô bộ không nhận thức được là đã dùng hay chưa hả? Với để ngay bàn ăn chứ có phải bàn làm việc đâu má.

Lầu 3 á (Vừa quèn vừa sang chứ k có phèn)

Tự nhiên giờ em nhớ chị Ngọc ghê nơi, dù chị hồi xưa có đán ghét nhưng như Heri á, dù đáng ghét vẫn có điểm dễ thương chứ như chị Hiền, thôi em hổng dám nói sợ bị chụp hình đăng group ghê. Hông biết đi làm hay đi học luôn. Hồi xưa đi học còn được thoải mái hơn đi làm nữa. Chắc mai mốt quy định tóc tai quần tây áo cty, mang giày trắng bla bla cho đồng bộ không phân biệt giàu nghèo quá

Culi2 (Làm để trải sự đời)

Có bác nào ở đây dị ứng màu đỏ giống em không ?, công ty này được cái nhìn đâu cũng thấy màu đỏ, nhiều lúc muốn trầm cảm theo luôn

Nằm vùng (Nv quèn không nịnh sếp)

Buồn buồn, mình vào đọc cảm thấy được đồng cảm, nỗi buồn cũng vơi đi. Cám ơn các bạn nha. Hóng tiếp :)

tui (là tui)

Mỗi ngày đi làm là một sự cố gắng của bản thân.Làm cho cố cũng nghe chửiLàm tèn tèn cũng nghe chửiKhông làm gì cũng nghe chửiriết rồi như giọt nước tràn lyNhiều khi muốn làm một cú hoành tráng rồi ra đi cho bỏ tức

lập lờ (mập mờ)

rồi cái vụ lấy ý kiến môi trường làm việc cũng rơi vào quên lãngcái vụ lấy ý kiến quan hệ nhân viên với sếp cũng rơi vào quên lãngcái vụ lấy ý kiến quan hệ nhân viên với nhau cũng rơi vào quên lãngcái vụ lấy ý kiến chất lượng phục vụ, vệ sinh an toàn thực phẩm căn tin 5 sao cũng rơi vào quên lãngAnh Trung Thực ơi, mình phải "trung thực" với bản thân đi nào. Em đang đợi xem ý kiến của em có được ghi nhận hay chỉ "make color" cho đời thêm vui?

quèn (thấp cổ bé họng)

Sáng vô cty bị sếp nhắc nhở vì không tuân thủ nội quy công ty, đi làm trê.Từ lúc nộp hồ sơ nhận việc đến nay, tôi thật sự nghiêm túc là tôi ddeso biết cái nội quy công ty nó tròn hay nó méo, quy định những gì,...Tui có hỏi Hr xin cái gọi là nội quy công ty để tham khảo mà còn thực hiện. Hr cũng ddeso biết ddeos biết thì nói ai mà ngheC

Xin phép không nói tên (Nhân viên )

Khóc nấc trên đường về nhà vì chịu lắm những cảnh đoạn trường(Mình lên đây không lên án, phê phán cá nhân hay một tập thể nào. Mà mình muốn chia sẻ câu chuyện có thật mà đã khiến mình khó quên)Vì phải xử lý mail của policy gửi đến nên mình về rất muộn, tầm khoảng 20h. Dường như lúc này con đường ra khỏi khu công nghiệp bao trùm một màu đen huyền bí. Chuyện không có gì đặc biệt khi mình ra khỏi công ty thì một cặp nam nữ mặc đồ công nhân (không thấy rõ vì mắt mình bị cận và buổi tối thấy mờ mờ) kè sát mình một đoạn đường dài. Mình cũng hơi sợ đã thử cua quẹo thì y như rằng cặp đó cũng bám theo. Chúng áp sát và đạp mình ngã xe, định tấn công nhưng hên lúc đó có mấy chú bảo vệ bên trong mấy cái xưởng chạy ra nên tụi nó lên xe bỏ đi. Mình giữ được tánh mạng (Nghe thì chẳng có gì đáng sợ, nhưng các bạn ko biết rằng chúng có dao và 2 người. Của đi thay người cũng được, chứ nghiêm trọng hơn thì mình ko còn gì nữa)Xe thì hỏng nặng, bể luôn đèn xe và gãy chóng. Chân tay trầy nhẹ không ảnh hưởng gì mấy. Mình cũng ráng chạy về nhà, nhưng vừa chạy chẳng hiểu sao giàn giụa nước mắt. Một phần vì sợ và cảm thấy tủi thân, áp lực công việc vì nhiều luật lệ khắc khe, cứng ngắt. Nói thật em biết sẽ có rất nhiều anh chị còn làm trong cty sẽ vào đây xem coi có ai nói xấu mình không. Nhưng a/c ơi, em nói thật rằng mình tình cảm giúp đỡ nhau trong công việc sẽ hay hơn thay vì cứng ngắt gửi mail để nặng nề khó chịu. Ai cũng cần lương để sống cả, không ai mà muốn lúc nào cũng bị gọi tên nhiều lần.Nói đến đây nếu a/c nào nhận ra được điều gì thì đừng giận rồi để bụng. Em suy nghĩ đơn giản lắm, gặp nhau và làm việc cùng là vui rồi. Nếu thương thì a/c cứ gặp mặt nhắc nhẹ, để em biết sửa chứ đừng làm khó khăn nghen. Mấy đứa nhỏ mới vào công ty, em cũng chỉ chúng như vậy thôi "Không triệt đường sống người khác mà giúp đỡ họ hết mình. Cái gì cái vui vẻ, con chị sáng là con em sáng nha." Dạ hết rồi, bài này không phải bài phốt nên không có chèn quảng cáo đâu. Nhớ like và cmt chia sẻ cảm nghĩ bên dưới nghen.

Nghĩ thấy tức (culi)

Sáng vô công ty nghe có bạn bị cướp, bị té xe, bị thương... Nghe từ nhân viên đến sếp nhỏ, xếp lớn xì xào bàn tán, có vẻ là cả cty trong buổi sáng đều biết tinCho em hỏi vai trò của phòng hành chánh nhân sự, của kiểm soát nội bộ, của công đoàn và đường lỗi của Ban Giám đốc trong các trường hợp này thế nào ạ.Người đừng lặng im đến thế vì lặng im sẽ giết chết con tim.

Trang 42 trong tổng số 49